Đuyên Hồng

Thương Tiếc Nguyệt Thảo

Ngàn sao lạnh lẽo một ngôi rơi
Bạn cũ còn đâu nữa hỡi người
Một kiếp phù du đau cõi tạm
Đôi vần bạc mệnh xót đời côi
Dây đàn chợt đứt chùng gan ruột
Giấc điệp vừa tan buốt biển trời
Dẫu biết cuộc trần như ảo mộng
Sao lòng vẫn tiếc bóng hoa trôi…
 
Đuyên Hồng
Wednesday, March 19, 2008

Được bạn: vdn 19.3.08 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Thương Tiếc Nguyệt Thảo"